Một từ rất hay đã bị lạm dụng hoàn toàn đến mức khó có thể tưởng tượng được, đó là từ “bình đẳng”. Một số nhà tư tưởng cho rằng con người đều bình đẳng. Và Liên Hợp Quốc tuyên bố rằng bình đẳng là quyền bẩm sinh của con người. Nhưng không ai bận tâm thấy rằng con người không bình đẳng và chưa bao giờ bình đẳng. Nó tuyệt đối không mang tính tâm lý.
Mỗi con người là duy nhất. Khoảnh khắc tất cả các bạn đều bình đẳng, bạn là một đám đông. Tính cá nhân của bạn đã bị tước đoạn. Bạn không còn là chính mình mà chỉ là một bánh răng trong bánh xe.
Tôi không dạy sự bình đẳng, không phải sự bất bình đẳng – tôi dạy sự độc đáo. Mỗi cá nhân là duy nhất và cần được tôn trọng vì sự độc đáo của mình. Bởi vì mỗi cá nhân là duy nhất, quyền bẩm sinh phải là cơ hội bình đẳng cho sự phát triển tính độc đáo của họ.
Đó là một sự thật đơn giản và hiển nhiên. Hai nghìn năm đã trôi qua và bạn vẫn chưa có khả năng tạo ra một Jesus khác. Hai mươi nhăm thế kỷ đã trôi qua và bạn vẫn chưa có khả năng tạo ra một vị Phật Cồ Đàm khác. Và bạn vẫn cứ nói mọi người đều bình đẳng? Mỗi người là duy nhất và mỗi người cần được tôn trọng như một thế giới riêng của chính mình. Mỗi người không thua kém ai và cũng không cao hơn ai; mỗi người đều đơn độc.
Trong sự đơn độc này có vẻ đẹp. Bạn không còn là đám đông, bầy đoàn nữa. Bạn là chính bạn.
Hà Nguyên dịch
Trích “Ý nghĩa tâm linh của chính trị” của Osho
